Hotline: 0961242622 | Email: icsinfo.vn@gmail.com
TRẦN QUANG MINH
Giảng viên
Xem thông tin chi tiết >>
Hôm nay blog của Estudyme có đăng một bài: “ Chuyện phát âm” nói về những vấn đề trong việc học tiếng Anh của người Việt Nam. Mình cũng muốn viết thêm mấy dòng..
Vấn đề này đúng, nếu các bạn tìm hiểu về nước Nhật bắt đầu từ những năm 1853, khi người phương Tây xuất hiện và gây sức ép buộc chính quyền Mạc phủ mở cưa thông thương, giới trí thức Nhật thời kì đó xuất hiện một vài cá nhân tỏ ra khá là quan tâm tới trình độ khoa học kĩ thuật, súng ống, vũ khí của người phương Tây nên đã tìm cách học tiếng Hà Lan, sau này có cả tiếng Anh để dịch lại sách vở của người Tây thời kì đó, truyền bá trong nước. Có lẽ nhờ vậy mà kho tàng kiến thức Tây học tràn ngập ở Nhật như bài viết trên đề cập.
Một trong số đó là Fukuzawa Yukichi, nổi tiếng với tư tưởng “thoát Á”, mà về sau này trong cuộc cải cách Duy Tân thì những tư tưởng của ông đã giúp cho nước Nhật “tách khỏi hàng ngũ các nước Châu Á, đuổi kịp nền văn minh phương Tây”. Đây cũng là nguồn cảm hứng cho các cụ Phan Bội Châu, Phan Châu Trinh khi thành lập phong trào Đông Kinh nghĩa thục ở Việt Nam.
Vấn đề muôn thuở, đa số chúng ta sinh ra ở Việt Nam và học tiếng Anh từ cấp 1 (lớp 3), có bạn học sớm hơn tí, vào lớp mẫu giáo. Nhưng hiếm có bạn nào phát âm chính xác hoàn toàn khi còn đang học phổ thông, trừ mấy bạn học chuyên anh (không sure luôn), lý do rất đơn giản, dù bạn đi học thêm ngoài trung tâm bản ngữ, có người nước ngoài dạy phát âm đúng, thì lên trường phát âm đúng vẫn bị thầy cô cho là sai và dạy lại cách phát âm sai (lol).
Lớn lên một tí chúng ta bỏ tiền ra theo học các khóa luyện nói tiếng Anh giọng Mỹ của các trung tâm. Bản thân mình cũng từng tham gia rất nhiều lớp luyện tiếng Anh giọng Mỹ kiểu này.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng Mỹ cả. Người ta vẫn nói bằng cái giọng tiếng Anh mà mình vẫn cho là dở hồi còn ở nhà.
Ngay cả mình, mỗi khi về VN cũng chẳng dám bắn 1 câu tiếng Anh nào trước mặt bạn bè, đơn giản vì cái giọng của mình nó cũng dở y chang vậy, nói ra sợ bị cười =)))
Hồi mới qua thì việc bước vô Starbucks để order cà phê đối với mình là 1 cực hình, vì lúc nào gọi món này người ta cũng đưa ra món kia, hoặc là bị hỏi đi hỏi lại mấy lần, rồi mỗi 1 câu đơn giản của bạn nhân viên là: “Would you like cream on top?”, “Do you want to have a receipt?”, “Is there anything else for today?”, nhưng mình chả bao giờ nghe được, nhục ghê luôn.
Vấn đề muôn thuở, đa số chúng ta sinh ra ở Việt Nam và học tiếng Anh từ cấp 1 (lớp 3), có bạn học sớm hơn tí, vào lớp mẫu giáo. Nhưng hiếm có bạn nào phát âm chính xác hoàn toàn khi còn đang học phổ thông, trừ mấy bạn học chuyên anh (không sure luôn), lý do rất đơn giản, dù bạn đi học thêm ngoài trung tâm bản ngữ, có người nước ngoài dạy phát âm đúng, thì lên trường phát âm đúng vẫn bị thầy cô cho là sai và dạy lại cách phát âm sai (lol).
Lớn lên một tí chúng ta bỏ tiền ra theo học các khóa luyện nói tiếng Anh giọng Mỹ của các trung tâm. Bản thân mình cũng từng tham gia rất nhiều lớp luyện tiếng Anh giọng Mỹ kiểu này.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng Mỹ cả. Người ta vẫn nói bằng cái giọng tiếng Anh mà mình vẫn cho là dở hồi còn ở nhà.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng Mỹ cả. Người ta vẫn nói bằng cái giọng tiếng Anh mà mình vẫn cho là dở hồi còn ở nhà.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng
Vấn đề muôn thuở, đa số chúng ta sinh ra ở Việt Nam và học tiếng Anh từ cấp 1 (lớp 3), có bạn học sớm hơn tí, vào lớp mẫu giáo. Nhưng hiếm có bạn nào phát âm chính xác hoàn toàn khi còn đang học phổ thông, trừ mấy bạn học chuyên anh (không sure luôn), lý do rất đơn giản, dù bạn đi học thêm ngoài trung tâm bản ngữ, có người nước ngoài dạy phát âm đúng, thì lên trường phát âm đúng vẫn bị thầy cô cho là sai và dạy lại cách phát âm sai (lol).
Lớn lên một tí chúng ta bỏ tiền ra theo học các khóa luyện nói tiếng Anh giọng Mỹ của các trung tâm. Bản thân mình cũng từng tham gia rất nhiều lớp luyện tiếng Anh giọng Mỹ kiểu này.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng Mỹ cả. Người ta vẫn nói bằng cái giọng tiếng Anh mà mình vẫn cho là dở hồi còn ở nhà.
Ngay cả mình, mỗi khi về VN cũng chẳng dám bắn 1 câu tiếng Anh nào trước mặt bạn bè, đơn giản vì cái giọng của mình nó cũng dở y chang vậy, nói ra sợ bị cười =)))
Hồi mới qua thì việc bước vô Starbucks để order cà phê đối với mình là 1 cực hình, vì lúc nào gọi món này người ta cũng đưa ra món kia, hoặc là bị hỏi đi hỏi lại mấy lần, rồi mỗi 1 câu đơn giản của bạn nhân viên là: “Would you like cream on top?”, “Do you want to have a receipt?”, “Is there anything else for today?”, nhưng mình chả bao giờ nghe được, nhục ghê luôn.
Vấn đề muôn thuở, đa số chúng ta sinh ra ở Việt Nam và học tiếng Anh từ cấp 1 (lớp 3), có bạn học sớm hơn tí, vào lớp mẫu giáo. Nhưng hiếm có bạn nào phát âm chính xác hoàn toàn khi còn đang học phổ thông, trừ mấy bạn học chuyên anh (không sure luôn), lý do rất đơn giản, dù bạn đi học thêm ngoài trung tâm bản ngữ, có người nước ngoài dạy phát âm đúng, thì lên trường phát âm đúng vẫn bị thầy cô cho là sai và dạy lại cách phát âm sai (lol).
Lớn lên một tí chúng ta bỏ tiền ra theo học các khóa luyện nói tiếng Anh giọng Mỹ của các trung tâm. Bản thân mình cũng từng tham gia rất nhiều lớp luyện tiếng Anh giọng Mỹ kiểu này.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng Mỹ cả. Người ta vẫn nói bằng cái giọng tiếng Anh mà mình vẫn cho là dở hồi còn ở nhà.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng Mỹ cả. Người ta vẫn nói bằng cái giọng tiếng Anh mà mình vẫn cho là dở hồi còn ở nhà.
Nhưng có một thực tế là những người Việt Nam thành đạt ở Mỹ mà mình từng tiếp xúc hoặc từng được nghe diễn thuyết, không có ai nói tiếng Anh giọng
Giảng viên
TRẦN QUANG MINH
Xem thông tin chi tiết >>
Các bài viết liên quan
CDL S Endorsement Study Endorsement Study
CDL S Endorsement Study Endorsement Study
Bài viết được đọc nhiều
CDL S Endorsement Study Endorsement Study
CDL S Endorsement Study Endorsement Study